Đây là bài viết về cách mà mình đã bắt đầu và duy trì việc tập thể dục. Từ một người cả ngày chỉ ngồi ì, mệt mỏi chỉ muốn nằm và không nhích một bước chân. Vì bài viết dài nên được chia làm hai phần. Bạn có thể đọc Phần 1 tại đây.

4. “TINY STEP”. Hãy bắt đầu thật TÍ HON.

Đối với mình, bước Nhỏ (small steps) thôi chưa đủ, phải là Thật Nhỏ, thật tí hon (tiny steps).

Năm 2020, có lần mình book một chị Health coach ở Úc. Gặp nhau được 1 buổi rồi mình… ghost chị. Đợt đó chị ấy bảo mình: “Em hãy thiền mỗi ngày 1 phút”. 

Ôi. Con số đấy với mình nghe nó “hoang tưởng” lắm í. Bởi, mình từng thiền Vipassan miên mật và nhiều năm rồi mà! Vipassana là phải ngồi 1 tiếng! Ngày còn 2 lần 2 tiếng ấy chứ! Xong mình ngoài mặt thì ok với chị, trong lòng thì tự nhủ: “Khồng, ít cũng phải ngồi 15-30 phút chứ.” Thế rồi các bạn có biết mình thiền được mấy lần không?

Hihi

Mình chả thiền được lần nào. 30s cũng không nổi nói chi 30 phút. (Xong mất mặt quá mình ghost chị luôn đó).

Kể từ đó, con số 1 phút hay những “tiny step” bắt đầu có ý nghĩa hơn với mình. 

Đối với chuyện tập thể dục, mình bắt đầu với tâm thế: Miễn tập là được, 3 phút cũng được, 5 phút cũng được, tuần tập được bao buổi cũng được! Miễn tập là được. 

Nếu “small steps” vẫn khó, thì hãy thử “tiny steps”.

Đó là cách mình đã bắt đầu. 

5. Đừng quan tâm người khác nói gì về mình.

Để có một khởi đầu thuận lợi, hãy làm đúng như những gì bên trong bạn mách bảo. Cho dù nó có nhỏ bé đến thế nào, hoặc nghe có vẻ ngu ngốc đến thế nào, hoặc người khác có thể cười nhạo bạn đến thế nào. 

Đừng quan tâm người ta sẽ bảo: “3 phút mà cũng là tập á?”

Khi mới bắt đầu lại, mình thường bị cười nhạo và những ánh mắt kiểu như “úi xời, xàm, để rồi xem”, khi mình “phát kiến” ra cái kiểu tập có một không hai: Mình chả chọn một môn nào cụ thể (yoga? gym?) để bám theo cả. Tuần nào muốn tập gì mình sẽ tập cái đó. Thậm chí trong một buổi 15 phút: 5 phút mình tập… khí công, dưỡng sinh của các cụ; 5 phút mình tập cái bài thể dục hồi cấp 1-cấp 2 hay tập toàn trường ấy; 5 phút nữa tập EMB chẳng hạn.

Mình đưa ra quyết định này là bởi có sự lắng nghe bên trong, chứ không phải tự nhiên vẽ ra để gây shock. Mình thấy rằng tâm trí mình thời điểm đó rất tán loạn, nhanh chán, thậm chí nó không thể chịu được khi nghĩ đến việc tập “những” 15 phút cho MỘT thứ cụ thể. Nó cảm thấy chán ngán! Để kéo dài được thời gian, mình buộc phải nghĩ đến một phương án khiến bộ não của mình “hứng thú” hơn.

Cũng thật là may mắn, vì khi đó, mình không theo một PT nào, hay health coach nào… để nghe họ nói mình phải làm gì. Mình có em Linh – một người khai vấn lắng nghe sâu và cực kì tin tưởng vào mọi quyết định (nghe có vẻ điên rồ) của mình. Thời điểm đó chắc chỉ có em tin mình.

Và để trả lời cho ánh mắt hiếu kì “để rồi xem”, bây giờ mình tập yoga hoặc workout tuỳ mong muốn của cơ thể (không còn tập thể dục toàn trường hay dưỡng sinh nữa=)). Có ngày 15-20-30 phút yoga, có ngày tập 1h, work-out, HIIT 15 phút, body combat 30 phút kèm nhịn ăn gián đoạn để… giảm cân kkk. Mình leo núi phăm phăm, xuống núi trước người ta dăm ba tiếng đồng hồ.

Đừng quan tâm người khác nói gì về mình. Hãy tập với thời gian mình muốn, bộ môn mình muốn, lịch trình của riêng mình! Không có một tiêu chuẩn chung nào cho tất cả mọi người. 

6. Đơn giản hoá là KEY.

Có những người luôn nghĩ tập thể dục là phải ra phòng tập, phải có dụng cụ, phải có thầy dạy; chạy bộ là phải ở ngoài, hoặc phải có máy. 

Nhưng trước khi có những thứ đó, có tay, có chân lành lặn, một chiếc tivi/ máy tính có mạng internet, có một căn phòng, một cái ban công là được… Hãy tìm MỌI CÁCH, để bắt đầu một cách đơn giản/ tối thiểu nhất có thể, không cho bất cứ con lươn trì hoãn nào xuất hiện.

Nếu đã “lười” rồi, đừng kiếm thêm CỚ: “phòng gym xa quá”, “quanh nhà tôi không có chỗ chạy”… Mà hãy kiếm GIẢI PHÁP.

Đôi khi chỉ cần bước chân ra bên ngoài cũng là được rồi.

Mình biết có những người giảm đến 18-20kg sau chỉ 2-3 tháng tự tập ở nhà, mỗi tuần 5 buổi, mỗi ngày 30 phút. Chả phòng gym, chả PT, chả full tuần như vắt chanh, chả cần 1h/ ngày. Mà mình cũng biết những người chỉ sau khi gặp PT đúng 1 buổi thì sợ quá chả bao giờ quay trở lại nữa.

7. Hãy Nhìn Lại một cách đều đặn.

Đây là điều cuối cùng nhưng vô cùng quan trọng, là bí kíp giúp mình tự tin rằng mình sẽ không bỏ dở giữa chừng, không bỗng nhiên một ngày nào đó lười ngang và không thể bắt đầu lại được nữa. 

Nếu không nhìn lại, mình sẽ không thể nhận ra, kể cả việc tập của mình, cũng có lúc lên lúc xuống. Có những lúc rất chăm chỉ, nhưng không phải là không có những tuần chỉ tập được duy nhất 1 buổi hoặc thậm chí không buổi nào.

Nếu không nhìn lại, mình sẽ không bao giờ thấy được rằng hoá ra mình cũng đã thực sự có nỗ lực trong cái tuần chỉ tập 1-2 buổi đó. 

Nếu không nhìn lại, mình sẽ không thể thấy: sau cái tuần chỉ tập 1 buổi đó, mọi thứ lại trở lại đường ray dù nhanh dù chậm. Và mình sẽ vẫn tin vào cái niềm tin cũ rằng mình là một đứa “cả thèm chóng chán”, không đi được đến cùng đến cuối.

Nếu không nhìn lại, mình sẽ không có niềm tin rằng mình đã và sẽ có thể bắt đầu lại.

Nếu không nhìn lại, mình sẽ không biết cách ghi nhận, không biết cách tin tưởng vào chính bản thân. Nếu bên trong mình không vững, khi nhìn tới tương lai, mình sẽ chỉ luôn thấy bấp bênh và lo lắng. 

Có thể con đường của mình nó không bằng phẳng, không cam kết đều đặn được như “người ta” nào đó, nhưng đó là cách “đi xa” của riêng mình. Và mình thấy rõ ràng rằng, mọi thứ đang dần tốt lên, đều đặn hơn, cam kết một cách tự nhiên, và vui vẻ thực sự từ trong lòng.

Hi vọng những điều nhỏ nhặt trên đây sẽ có thể giúp ích cho bạn. Biến hành trình bị tâm trí “c.ưỡng é.p” tập thể dục và mau bỏ cuộc, sang tự nguyện vui vẻ tập tành và duy trì được bền lâu. Nếu bạn làm theo hoặc thấy “chạm” ở đâu hãy lên tiếng cho mình biết với nhé!