1. Đừng cho tôi lời khuyên, đừng cho tôi lý thuyết nữa!

Có một thời điểm mình căm ghét mọi lời khuyên, mọi lý thuyết. Mọi câu trả lời cho vấn đề mà mình đang đối diện có vẻ đều đã nằm sẵn ở trong đầu mình, ở trong miệng mọi người, ở nhan nhản khắp cõi mạng. 

Nhưng mình căm ghét chúng đơn giản vì mình KHÔNG THỂ làm theo chúng được. Mình cứ loay hoay và bế tắc. Mình cứ quanh quẩn trong đám tơ vòng vo rối nùi của mình.

Tôi biết rồi, tôi phải yêu bản thân!
Tôi biết rồi, tôi phải hạ thấp kì vọng xuống! 
Tôi biết rồi, tôi phải biết chấp nhận chính mình!
Tôi biết rồi, tôi phải ngừng việc suy nghĩ nhiều lại! 
Tôi biết rồi, tôi phải tập trung vào chính tôi thay vì người khác!

Đó có lẽ là lúc mà mình thấy tuyệt vọng nhất vì không biết phải làm gì để chạy theo đống lý thuyết đó, để thoát ra khỏi sự loay hoay và bế tắc đang giam cầm. Mình thấy mình vô năng và bất lực.

2. Cách làm cũng không phải thứ bạn cần

Dù rằng từ đây trở xuống có vẻ lại giống… một lời khuyên. Nhưng mình mong bạn vẫn có thể đọc tiếp (hoặc không thì cũng không sao, thật). 

Khi ta không biết phải làm gì, đơn giản là hãy thực sự đừng làm gì. 
Đừng suy nghĩ nữa. Đừng đào sâu xuống cái hố mà mình đang đứng nữa. 

Khoảnh khắc khi ta muốn từ chối mọi lời khuyên có nghĩa là những gì ta cần không phải là Giải pháp, đừng tiếp tục lao vào How to.

Mà điều ta cần là “được lắng nghe”, được thấu hiểu, được chấp nhận (dù ta có sai sót xấu xí vô năng đến thế nào), được ôm ấp với vòng tay thấu cảm.
Hãy lắng nghe chính mình, hoặc tìm đến những người có thể lắng – nghe. 
Phần quan trọng nhất còn lại là ta phải dám mong manh, dám be vunerable.

3. Có lẽ là khóc thương

Để khóc thương cho sự vô năng và bất lực của mình.
Để khóc thương cho sự “đày đoạ” chính mình. 
Để khóc thương cho kì vọng lúc nào cũng cứ phải thật cao, kết quả lúc nào cũng cứ phải thật hoàn hảo!
Để khóc thương cho mọi ngóc ngách đang cồn cào muốn được lên tiếng.

Bạn không cần phải nghe ai khác nữa, bên trong bạn có những phiên bản, có một đứa trẻ,… đang cần được lên tiếng và thèm một vòng tay ôm thật chặt.

Hãy cho mình thời gian. Không ai có thể thoát ra được chỉ sau một đêm. 

Và hãy nhớ rằng, có những người luôn ở đó, sẵn sàng ôm lấy bạn. 
Bạn luôn có. 

Thương nhiều,
#laplalaplanh