Trong câu chuyện ngày hôm nay, bạn sẽ có thể sẽ muốn hỏi bản thân hai câu hỏi này: Rằng điều “nhỏ nhặt” gì đang cản trở hạnh phúc của bạn? Rằng khi bạn làm điều gì đó không tốt, có ai lắng nghe và thấu hiểu bạn hay không?

1. Thoả ước nhóm

Mình có một nhóm co-working gồm 7 chị em làm việc solo, không ai làm việc chung với ai (cho đến hiện tại kkk), mỗi người tự chủ động làm việc của mình, chỉ cần showing up với nhau là được. 

Khi đến với nhau, tụi mình có ngồi lại đưa ra những thoả ước nhóm. Trong phần “Chúng mình mong muốn sẽ có một nhóm như thế nào?”, có đoạn: “Được đón nhận là chính mình”.

Hôm đó, trong phần check-in, mình có nói là thời gian làm việc hôm đó mình sẽ dùng để… lau lều. Một số chị em khác thì… dọn nhà và nghỉ ngơi.

2. Việc nhỏ nhặt cũng có thể cản trở hạnh phúc

Đến cuối, lúc check-out, mình có chia sẻ là mình đã lau lều đến… gần 2 tiếng. Và đây quả thực là một việc khó với mình. 

Vừa lau lều trong đầu mình vừa nhảy số: Tại sao mình phải ngồi đây lãng phí thời gian làm “cái việc này”? Hay mình bỏ tiền ra thuê một cô giúp việc làm cho xong? 

Nếu chị Trang là người buộc phải dọn dẹp nhà cửa gọn gàng sạch sẽ trước rồi mới làm việc được, thì mình là người có thể làm việc bỏ mặc “chiến trận” (hay nói cách khác là “bãi rác”) xung quanh với một sự tập trung cao độ. 

Trước đây, và kể cả bây giờ một phần trong vô thức, đối với mình, ngoại trừ học tập và công việc ra, còn lại đều là việc “vô giá trị”. Nhưng bây giờ khi đã hiểu được rằng: chính điều đó đang cản trở hạnh phúc của bản thân – khi mình đã không còn là một cô con gái bé nhỏ của bố mẹ luôn được sống sung sướng, mà đã là một người mẹ, một người phụ nữ của gia đình riêng. Mình đã bắt đầu thay đổi, từng bước rất nhỏ, đầu tiên là trong tư duy, sau đó là hành động. 

Việc mình lau lều này cũng là một hành động nhỏ như vậy. Trừ những lúc lẩm bẩm về sự vô giá trị ra thì most of the time mình vẫn rất tập trung và enjoy việc nhìn cái lều dần sạch hơn dưới bàn tay mình. 

Có những việc tưởng chừng như nhỏ nhặt không đáng để tâm. Nhưng khi nhìn thật sâu, có thể chính nó lại là thứ ngấm ngầm làm cản trở hạnh phúc, thành công của chúng ta. Bạn có từng nhìn thấy những thứ đó?

Chuyện chưa hết, 

3. Một loại hạnh phúc ai cũng xứng đáng được có trên cuộc đời này

Khi mình nói xong thì chị Trang có chia sẻ đại loại thế này, làm mình rất xúc động:

“Trang đã định nói với mọi người là thời gian coworking này là thời gian quý giá chúng ta showing up để tạo động lực cho nhau, nên mọi người hãy dành thời gian này để tập trung làm việc thực sự – chứ không phải nghỉ ngơi hay dọn nhà hay lau lều. 

Nhưng khi nghe chia sẻ của Tú Oanh, Trang đã hiểu ra và cảm thấy mình không cần phải nói gì nữa. Vì đây là nơi mà chúng ta được đón nhận là chính mình. Có thể với Trang thì việc dọn dẹp nhà cửa rất dễ dàng, lúc nào Trang cũng phải ưu tiên gọn gàng trước rồi mới làm việc. Nhưng với Tú Oanh thì đó lại là việc khó. Đối với mọi người, việc nghỉ ngơi lại là việc khó. Và chúng ta có mặt, để nâng đỡ nhau, để mỗi người có thể làm được việc “khó” khi ở đây.”

Bên trong mình trào dâng một cảm giác được tôn trọng, thấu tỏ và chấp nhận với cả những “tính xấu”, những điều mình làm chưa tốt. Mà bình thường chính mình, hay những người khác luôn không ngừng phán xét.

Niềm hạnh phúc ấy, mình tin là, ai cũng xứng đáng có được trên cuộc đời này. 

/ Cám ơn chị Trang, chị Linh, chị Thuỷ, chị Quế Anh, Ngọc, Thảo và chính mình, vì đã ở trong vòng tròn này <3 /