Bàn về một sự chấp nhận đầy đau đớn / Love – Hate relationship / Và tình yêu vô điều kiện

Mình có một cô bạn. Như không ít các gia đình khác, cô và ba mẹ không mấy hoà hợp, họ mất kết nối, tuổi thơ cô là khá nhiều giận dữ và nước mắt. Khi trưởng thành, cô cũng mất nhiều thời gian để làm việc với chính mình. Có một ngày, cô với counsellor trò chuyện như này: 

– Cô: Em vẫn luôn tự trách mình, vì đã không thể nỗ lực, thay đổi, hàn gắn,… để có thể có một mối quan hệ tốt đẹp, hoà hợp hơn với ba mẹ em. Dù thế nào thì họ cũng là ba mẹ, em cũng là con. Em vẫn luôn tự trách vì mình không thể sống tốt hơn được, làm một người tốt hơn được…

– Counsellor: Sau rất nhiều cố gắng, ba mẹ em vẫn vậy. Họ sẽ luôn luôn như vậy. Không hợp là không hợp. Họ sẽ luôn luôn cảm thấy những điều em làm là không vừa ý họ. 

– Cô: Nhưng điều quan trọng, đau đớn nhất ở đây là, em “biết” là họ làm những điều đó là vì em… 

– Counsellor: Không, họ làm những điều đó là vì Họ. 

Nói đến đây thì cổ oà khóc như mưa. Cho dù có biết bao nhiêu giận dữ kìm nén, cho dù có biết bao nhiêu trách cứ và đổ lỗi, cho dù có biết bao tổn thương đã gây ra cho nhau, cho dù đã trải qua bao giằng xé tranh biện về đúng về sai. Cô vẫn mãi là một đứa con nhỏ thèm khát tình yêu thương và một sự nhịp nhàng đồng điệu với ba mẹ. Cô vẫn mơ về một vòng tay ấm êm và giọng nói thủ thỉ luôn luôn ủng hộ từ mẹ từ ba. 

Nhưng có đôi khi chúng ta phải trải qua một sự chấp nhận đầy đau đớn. Rằng đó, có thể ta sẽ không bao giờ có được sự hoà hợp với ba mẹ, không bao giờ có được tình yêu theo cái cách mà ta muốn.

Rằng có những gia đình nuôi dưỡng tình yêu, nhưng cũng có những gia đình nuôi dưỡng cả tình yêu và ghét bỏ. Counsellor của cổ gọi đó là Love – Hate relationship. Ở trong một Love – Hate relationship thực sự rất đau đớn. Nhưng chỉ khi chúng ta chấp nhận được sự thật như đúng nó là, chúng ta mới có tự do. Chỉ khi chấp nhận được rằng, chúng ta có thể không bao giờ có được sự ủng hộ từ ba mẹ, chúng ta mới tự do. 

Tin vui là counsellor của cổ cũng nói thêm: 

– Nếu em đủ mạnh mẽ sống cuộc đời của em, cho đến một ngày rồi thì họ sẽ chỉ muốn miễn sao em sống hạnh phúc là được. Nhưng đó là một hành trình dài.

Và đôi bên sẽ học được một bài học lớn về tình yêu vô điều kiện.

Nếu bạn đang ở trong một Love – Hate relationship, bạn có thể cần phải học cách để cho phép mình Ghét và cho phép mình Yêu, cùng một lúc. Chúng ta không nhất thiết phải lựa chọn một hướng, không nhất thiết phải làm mọi thứ để Yêu, cũng không đẩy mình về phía cực đoan của Ghét. 

Bữa mình có kể cho một khách hàng của mình chuyện này, không nhớ là xem ở một bộ phim Hàn nào cũng khá nổi tiếng. Mà trong đó bà mẹ bị người xem ghét dữ lắm, vì bả như hiện thân của một người mẹ độc đoán luôn muốn sắp xếp sẵn con đường cho cô con gái dù cô đã trưởng thành. Rồi tới bữa, cô con gái quyết định trái lời mẹ và làm theo điều cô muốn, đồng thời cô cũng dọn ra khỏi nhà luôn. Lúc cô kéo vali đi, bà mẹ chạy ra theo, mình đã tưởng là sẽ xảy ra những lời tranh cãi hoặc những lời nói lạnh lẽo cạn tình. Thế nhưng cổ quay ra nói với mẹ, rất bình tĩnh và đầy yêu thương: 

– Mẹ, con yêu mẹ, nhưng mẹ biết đấy, con cũng không thể chịu đựng nổi những gì mẹ đã làm với con. Con sẽ ra ngoài ở riêng, và con sẽ làm theo ý con. Con yêu mẹ. Tạm biệt.