Xin Chào, Mình Đang Bước Một Bước Trực Diện Nhẹ Nhàng Đến Một Chiếc “Dream Job” – Trở Thành Một Người Khai Vấn!

1. Những bước đầu hiểu về con người

Lần đầu tiên mình biết đến Khai vấn là hồi vô Sài Gòn học Elite, cách đây 8 năm. Hồi đó cái mà tụi mình quan tâm nhiều nhất có lẽ chính là “con người”. Tụi mình được học cách thấu hiểu insight khách hàng, xây dựng một thương hiệu bằng cách coi nó như một con người. Đó cũng là hành trình đầu tiên giúp mình tiến dần đến sự hiểu về “con người” mình.

Vốn sinh ra và lớn lên ở một miền quê miền Bắc mà tư tưởng gia đình và xã hội nhiều phần cũ kĩ, người ta phải cư xử sao cho “không phải là mình” mà sao cho “giống người khác” nhất có thể, người ta phải “thôi mơ mộng hão huyền” và biết rằng “giữa hàng triệu người mới chỉ có một người đó thôi và ta không phải là người đó”. Bước chân vào Elite – Sài Gòn, nơi mà mọi sự “khác biệt” đều được tôn trọng – nơi đầu tiên khiến mình hiểu thế nào là được sống “là mình”. Thời điểm tuổi 21-22, chuẩn bị ra trường, chúng mình có muôn vàn những câu hỏi được đặt ra, muôn vàn những băn khoăn, lựa chọn, đâu là nơi hợp với mình, ai là người hợp với mình, đâu là con đường dành cho mình? Thế là Khai vấn được những Eliter đầu tiên tiếp cận. Hồi ấy mình chỉ nghe kể lại mà ko sử dụng dịch vụ, nhưng cũng thấy Khai vấn là một thứ khá ra gì và này nọ.

2. Khai vấn là gì?

Người Khai vấn chỉ ngồi Lắng Nghe, và đặt Câu Hỏi, thay vì đưa ra những lời khuyên hay hướng dẫn. Người Khai vấn tin rằng, đáp án cho mọi điều khách hàng muốn nằm ở chính khách hàng. Họ chỉ việc đồng hành, hỏi, trao lại góc nhìn, quyền quyết định và lựa chọn vẫn trọn vẹn thuộc về mình. Hồi đó mình thấy điều này quá là “vi diệu”. Vì mình vốn theo chủ nghĩa: “Chỉ mình mới có thể giải quyết được vấn đề của mình. Không ai hiểu mình hơn mình.”

Cái duyên của mình với khai vấn tạm dừng ở đấy. Nhưng cái ý niệm về chuyện một người hỗ trợ một người vượt qua những giai đoạn sầu não khó khăn, hay thậm chí đau khổ tuột dốc… vẫn luôn khiến mình rung động và hạnh phúc mỗi khi có cơ hội được đóng vai một người Khai-vấn-nửa-mùa trong các mối quan hệ thương thiết.

3. Vùng “đáy của đáy”

Mãi cho đến tận năm 27 tuổi, khi sinh con, “trải nghiệm” trầm cảm, đổ vỡ trong công việc, mối quan hệ, mình mới có cơ hội chính thức được những người khai vấn chăm sóc. Rốt ráo, cần mẫn, kịch liệt, suốt một năm trời với khai vấn (coaching) và tham vấn tâm lý (therapy) luân phiên, mình mới bắt đầu quay trở lại với con người mình “vốn là”. Biết đến thiền Vipassana từ năm 2017, đó là con đường duy nhất mình đi theo, mình “cự tuyệt” và có cái nhìn “khắt khe” với tất cả các trải nghiệm tâm linh, tâm lý, “chữa lành” khác… cho đến khi trải qua vùng “đáy của đáy”. Mình bắt đầu hiểu rằng có lý do để tất cả cùng tồn tại, mỗi thứ phù hợp với mỗi người ở một thời điểm. Mình ngừng phán xét những gì mình chưa trải nghiệm. Mình cho phép bản thân được “thử” và “sai”. Và với lượng trải nghiệm đặc biệt nhiều, cùng tâm thế đón nhận, về thế giới tâm linh, tinh thần, chữa lành, tâm lý,… trong 7 năm qua, cuối cùng mình rút ra rằng, đối với mình, có 3 thứ có “hiệu quả” nhất:

1- Thiền Vipassana,

2- Tham vấn tâm lý, và

3- Khai vấn.

4. Vạn dặm bắt đầu từ những bước chân

Từ những năm 2014 cho đến 2019, mình đã nghĩ nhiều về chuyện mục đích cuối cùng của cuộc đời mình là gì? Đâu là điều mà mình sẽ hạnh phúc khi được làm mỗi ngày? Liệu rằng những công việc với vai trò, vị trí, những sản phẩm hữu hình ngoài kia có phải là thứ mình thực sự “tâm huyết”? Và câu trả lời là Không. Sức khoẻ tinh thần, hay nói cách khác là niềm hạnh phúc – mới là thứ mà mình kiên trì bền bỉ và “tâm huyết” theo đuổi suốt trong phần lớn thời gian cuộc đời đã sống.

Và giờ đây sau nhiều năm đắn đo, mình chọn bước một bước trực diện và thật dũng cảm, nhưng vẫn nhẹ nhàng từ tốn đến với “dream job” – trở thành một người Khai vấn. Một người lắng nghe, một người đồng hành, một người đặt câu hỏi. Một người mà mình tin là có ích cho bản thân và xã hội.

Đoạn đường phía trước sẽ còn nhiều chông gai, nhưng vạn dặm bắt đầu bằng những bước chân. Mình phải đi thôi, dù cho nó đến đâu.

Sắp tới ở blog này mình sẽ viết và chia sẻ đều đặn hơn về hành trình của cảm xúc, của nội tâm – những thứ đíp đồ dưng mà vẫn phởn phơ – như ngày xưa vẫn thường làm mà lâu nay “lười” và “trì hoãn”. Các anh em hãy theo dõi và ủng hộ ủn mông mình nhéee!

Đặt lịch Khai vấn với mình tại đây. Hoặc xem Coach profile.

Leo núi Tà Chì Nhù

P/S. Đỉnh Tà Chì Nhù có lẽ chưa bao giờ đông đến vậy, nhưng mình vẫn phải xông vào giữa một background toàn người là người, dẹp mọi ánh nhìn và lời í ới “chị ơi tránh ra cho e chụp nhờ một tí”, để chụp cho được cái chóp. Chợ lúc nào cũng đông, anh vẫn phải làm việc anh cần làm (haha).